Lúc này, người cha luôn im lặng nãy giờ của Nhị Cẩu Tử là Trương Cường mới lên tiếng: “Bí thư Lý, bây giờ chuyện quan trọng nhất không phải con thỏ kia, mà là mắt của con trai tôi. Mặc kệ chân tướng là thế nào cũng không thay đổi được việc nó đánh con trai tôi, đúng không?”
Anh cả không đồng ý với kiểu nói này.
Anh cũng nói: “Anh nói thế là sai rồi, cái gì mà chân tướng là gì không quan trọng, sao lại không quan trọng được, rất quan trọng là đằng khác. Chân tướng chính là con trai anh cướp thỏ không được, nên ra tay đánh em năm nhà tôi trước, em năm nhà tôi mới đánh trả!”
“Nhìn đi, em năm nhà tôi cũng bị con trai anh đánh trầy trán bầm miệng này, cũng không biết có thành sẹo hay không. Lỡ như có sẹo thì sau này không cưới được vợ đâu!”
“Nhà tôi còn chưa đòi tiền thuốc men của nhà anh, thế mà nhà anh đã đòi trước rồi. Nếu đã thế thì tính luôn một thể đi. Tôi thấy vết thương trên trán của em năm nhà tôi phải bôi thuốc trị sẹo mới khỏi được, tôi cũng chẳng đòi nhà anh 200 đồng đâu, trước tiên cứ đưa 50 đồng dùng tạm vậy, tôi phải mua thuốc trị sẹo cho thằng bé!”
Anh cả nói một tràng, không cho Trương Cường cơ hội mở miệng.
Tiếp theo lại tới Từ Thanh Lê ra trận: “Đúng đó, ban nãy Trường Sâm còn nói với tôi là chóng mặt hoa mắt, tôi đang lo không biết có phải con trai anh đánh em chồng tôi bị chấn động não hay không, đang định ngày mai đưa thằng bé lên huyện đi khám đây!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT