Anh nhanh chóng mạnh mẽ đưa tay đấm về bụng của đối phương!Tô Tiểu Tiểu đang kiểm tra thương thế cho anh, bỗng nhiên cô cảm giác một trận sát khí ập tới, trên cổ lạnh lẽo.
Dựa vào cách đấu thuật huấn luyện kiếp trước, cô nâng cánh tay mập mạp của mình lên, nhanh nhẹn ngăn cản cổ tay đối phương!Người đàn ông dường như đã sớm có chuẩn bị, anh vội vàng xuất động tay trái.
Nào ngờ lại không nhúc nhích được.
Lúc này anh mới phát hiện, cánh tay trái và hai chân của mình đều bị dây thừng trói lại.
"Cô là ai!"Anh lạnh lùng hỏi!Tô Tiểu Tiểu ỷ vào ưu thế cân nặng, đặt mông ngồi xuống cánh tay phải của anh.
Người đàn ông bị Thái Sơn đè lên tay: "!"Tô Tiểu Tiểu thấy đối phương hoàn toàn mất đi năng lực phản kích, cô thầm thở phào nhẹ nhõm, may mà cô nhìn xa trông rộng, sớm trói người đàn ông, nếu không vừa rồi, cô không chết cũng tàn phế.
"Anh còn động thủ đả thương tôi không? Nếu không làm tổn thương tôi, thì tôi sẽ không tiếp tục trói anh.
"Tô Tiểu Tiểu nói với người đàn ông.
Cánh tay của một người đàn ông đang chịu đựng một sức nặng không tưởng tượng nổi.
Người đàn ông cau mày, mồ hôi lạnh đổ ròng ròng rồi nói: "Cô là ai? Cô muốn làm gì? Đứa bé! Những người khác đâu?"Những người khác? À, tôi không biết.
"Cô thực sự không biết, lúc cô thức dậy thì trong nhà không có ai cả.
Đối với hai câu hỏi đầu tiên, cô muốn suy nghĩ về việc trả lời anh một lần nữa.
Người đàn ông nghi ngờ nhìn Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu mặt không đổi sắc nói: "Tình huống là như vậy, anh bị thương ngất xỉu trên đường, người nhà tôi cứu anh về, vừa rồi tôi đang kiểm tra vết thương cho anh thôi!"Người đàn ông nhìn thắt lưng quần lỏng lẻo của mình, đen mặt nói: "Kiểm tra vết thương mà cần phải cởi quần?"Tô Tiểu Tiểu thẳng thắn: "Trên quần anh có máu nha, dù sao cũng phải xem vết thương ở đâu!"Ánh mắt người đàn ông lạnh lẽo nói: "Đó không phải là máu của tôi!"Tô Tiểu Tiểu buông tay: "Bây giờ tôi biết rồi.
"Người đàn ông siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi: "Cho nên cô đã...".
Tô Tiểu Tiểu trầm mặc.
Tô Tiểu Tiểu hai mắt nhìn trời: "... Cũng không phải rất đẹp.
"Người đàn ông: "! !!!"Trên đời này lại có người mặt dày vô sỉ như vậy, nhìn sạch anh rồi còn ghét bỏ anh?Sao có đạo lý như này chứ!Quên đi! Anh là đàn ông!Không so đo với phụ nữ!Tô Tiểu Tiểu nhìn người đàn ông một giây trước còn đằng đằng sát khí, đột nhiên an tĩnh lại.
Cô nhướng mày.
Hả? Mặc kệ luôn rồi à?Không phải người đàn ông mặc kệ, mà trở nên bình tĩnh lại.
Trước mắt quan trọng nhất là an nguy và tung tích của ba đứa nhỏ, hoàn cảnh của anh thật sự là không đáng nhắc tới.
Anh nhớ rõ mình bị người từ sau lưng đánh lén, tỉnh lại chính là ở chỗ này.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?Tô Tiểu Tiểu vươn bàn tay mập mạp của mình ra, lắc lắc trước mặt người đàn ông: "Anh ngẩn người cái gì? Sao đột nhiên không nói lời nào? Không phải là bị tôi ngồi đến ngốc chứ?"Cô hơi nhúc nhích cái mông mập mạp của mình: "Ôi, không đè vào anh mà.
"Đã! Sớm! Đè! Vào! Rồi!Người đàn ông lạnh mặt, bắt đầu nhìn kỹ Tô Tiểu Tiểu từ trên xuống dưới.
Ánh mắt anh nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu có nghi ngờ có phòng bị, có cảnh giác, chỉ có mỗi không hề ánh lên sự khinh bỉ và khác thường cho một cô mập đầy thịt.
Phải biết rằng, từ nhỏ đến lớn, nguyên chủ nhận được ánh mắt kiểu này rất nhiều.
Mặc dù không thể nói mỗi người trong thôn đều có ác ý với cô, nhưng muốn nói không có chỗ khác thường nào, thì người đàn ông trước mắt là người đầu tiên.
Người đàn ông cau mày hỏi: "Cô nói gia đình cô đã cứu tôi trở về, họ còn nói gì khác không?"Nói anh là chồng tôi.
Và nói rằng anh đã sinh cho tôi ba đứa con.
Tô Tiểu Tiểu ngồi xổm trên mặt đất vẽ vòng tròn, suy nghĩ nên làm thế nào để giải quyết được việc này.
Từ góc độ người đàn ông, chỉ nhìn thấy một cái đầu nhỏ mập mạp, cả người lẫn mỗi sợi lông đều tản ra khí tức nóng nảy sầu chết bà đây rồi.
Khóe miệng người đàn ông khẽ giật.
Ục ực-Bụng người đàn ông kêu lên. .