Tô Thừa cổ quái nhìn con gái một cái, chuyện ông ấy vừa nói không phải chính là tin tốt sao?Thôi vậy, nếu con gái cho rằng kế tiếp mới là tin tức tốt, vậy, vậy thì là thế đi!Tô Thừa hắng giọng, sắp xếp từ ngữ một chút, nhếch miệng cười nói: "Tin tốt chính là con không cần sinh con nữa! Con rể sẽ sinh ra cho con!"Tô Tiểu Tiểu sặc nước.

Cái gì mà là người đàn ông kia sẽ sinh con cho cô chứ? Gia đình này có mạch não bình thường không thế?Tô Thừa giơ tay lên: "Cẩu Tử, mang người vào cho chị con!"Được! Đến rồi đây!"Tô Nhị Cẩu ở bên ngoài đáp một tiếng, sau đó đẩy cửa phòng chị cậu ta ra.

Tô Tiểu Tiểu quay đầu nhìn, chỉ thấy một, hai, ba! mấy thằng nhóc vội vàng ôm cái túi xếp thành hàng, bị em trai Tô Nhị Cẩu của cô lần lượt xách vào.

Cha Tô phất tay, cười ha hả: "Trói một tặng ba, có kinh ngạc hay không, có bất ngờ hay không?"Tô Tiểu Tiểu: "???" Cái gì thế này.

Tô Tiểu Tiểu cảm thấy cả người mình đều không khỏe rồi.

Ngày đầu tiên xuyên không đến, chuyện lớn trong đời người trực tiếp hoàn thành được một nửa.

Cho nên kiếp trước cô độc thân hai mươi bảy năm, là bởi vì không gặp phải một người cha có hiệu xuất cao như vậy, trói con rể bắt cả trẻ con đúng không?"Con gái, con gái, con gái?"Tô Thừa gọi cô.

Tô Tiểu Tiểu không hề phản ứng lại, cô choáng váng cả người rồi.

Cũng không phải là năng lực chịu đựng tâm lý của cô kém, mà là thân thể này vừa vặn mới té ngã chấn động nhẹ, động tác cô quay đầu nhìn bé con kia quá mãnh liệt, khiến cho bản thân lại choáng váng.

"Cha, sao chị con lại ngất xỉu? Có phải dọa sợ đến chị ấy không.

" Tô Nhị Cẩu lo lắng hỏi.

Tô Thừa nghe tiếng ngáy nhỏ nhắn của con gái, ông ấy ghét bỏ trừng mắt nhìn con trai: "Dọa cái gì mà dọa! Với cái sự gan dạ của chị con, thì ai có thể dọa con bé chứ! Con bé đang rất hạnh phúc! Không nghe chị con nói là tin tốt sao?"Tô Nhị Cẩu vẻ mặt hoang mang: Hả... chị mình có ý đó sao?! Tô Tiểu Tiểu ngủ trực tiếp đến chiều.

Cha Tô không có ở nhà, ông ấy mang theo Tô Nhị Cẩu và ba bé con lên thôn phát trứng gà đỏ. ... Thuận tiện thu thêm ít tiền.

Bà con vừa khiếp sợ vừa tức giận, khiếp sợ chính là Tô Thừa thật sự bắt được con rể cho Tô béo, cũng không biết là con trai nhà nào xui xẻo như vậy.

Tức giận chính là, người trong thôn ngày thường bày tiệc, cha con nhà họ Tô và Tô béo chỉ để ý tới đây ăn chực uống rượu, cũng không cho một đồng tiền nào, hiện giờ ngược lại có mặt mũi tìm bọn họ.

Quả thực là biến tướng cướp bóc!"Sao lại muốn ba phần!"Thím Lưu chống lưng trừng mắt.

Bà ta cũng không sợ tam bá của nhà họ Tô đâu!Tô Thừa kiêu ngạo nâng cằm lên, ngoắc ngón tay với nhi tử.

Tô Nhị Cẩu giơ lên một bé con, hợp tình hợp lý nói: "Đại hôn, đầy tháng, thôi nôi!"Thím Lưu: "!"Bé con kia: "!"Bên kia, Tô Tiểu Tiểu không biết cha Tô mang theo mấy đứa nhỏ lên thôn làm loạn.

Cô đã không ăn cả ngày, đói đến chóng mặt.

Kiếp trước cô đã trải qua huấn luyện vô cùng nghiêm khắc trong bộ đội, huấn luyện đói khát cũng là một trong số đó, nhưng ít nhiều cũng nhờ tố chất thân thể của cô quá mạnh.

Thân thể này hiển nhiên không chịu đói được, cô phải mau chóng tìm chút đồ ăn.

Tô Tiểu Tiểu đi vào phòng bếp.

Tuy rằng có trí nhớ của nguyên chủ, nhưng khi Tô Tiểu Tiểu bước vào phòng bếp, cô vẫn bị sợ đến ngây người.

Tường nứt, mái nhà bị rò rỉ, nồi bị rỉ, giỏ trên mặt đất lộn xộn ngổn ngang, lá rau và khoai lang rơi vãi khắp nơi, trong nồi còn chứa một đống đồ đen không biết làm từ cái gì.

Tô Tiểu Tiểu lại cảm thụ được một đợt trùng kích sâu thẳm trong linh hồn.

Phòng bếp như vậy nếu như xuất hiện ở kiếp trước, ngay cả vào cô cũng không vào, chứ đừng nói là ăn đồ bên trong làm ra.

Tô Tiểu Tiểu nhịn xuống sự khó chịu trong dạ dày, kiên trì thu dọn.

Chân cô không chạm đất bận rộn ước chừng nửa canh giờ, cuối cùng cũng dọn dẹp sạch sẽ phòng bếp lộn xộn.

Tô Tiểu Tiểu hòa một chén mì ngô, trộn một ít mì trắng, xào trứng hẹ, dùng mỡ lợn chiên thành hộp tỏi tây, lại chọn mấy món khoai lang thái hạt lựu hoàn chỉnh, nấu ra một nồi canh khoai lang không tính là quá dày.

Trong trí nhớ, lượng thức ăn chính ban đầu rất lớn, thức ăn trong nhà dành hết cho nguyên chủ.

Nguyên chủ ăn cơm, cha Tô và em trai ăn cháo, nguyên chủ ăn mì trắng, hai cha con ăn mì ngô, mà trứng gà cùng mỡ heo loại này, cha Tô và em trai Tô Nhị Cẩu đã lâu không nếm qua.

Tô Tiểu Tiểu vốn kẹp hai cái hộp hẹ, suy nghĩ chốc lát, cô lại thả một cái.

Sau đó cô múc một bát canh khoai lang, cứ như vậy ngồi trên băng ghế nhỏ trong bếp ăn.

Đột nhiên, một tiếng động lớn truyền đến từ căn phòng phía trước.

Cô nhướng mày, đặt bát đũa xuống, sau đó đi về phía căn phòng kia.

Lúc đầu cô cho rằng người nhà họ Tô đã trở về, vào phòng mới phát hiện trên mặt đất có một người đàn ông nằm sấp, giống như vừa mới ngã xuống giường.

Động tĩnh vừa rồi hẳn là do anh gây ra.

Tô Tiểu Tiểu tiếp tục quan sát đối phương.

Người đàn ông vai rộng eo hẹp, thân hình cao lớn, quần áo lịch sự, không thể nói rõ là vật liệu gì, nhưng không hiểu sao lại làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng đắt tiền.

Ngón tay người đàn ông thon dài, khớp xương rõ ràng, kẽ giữa ngón tay và ngón trỏ có thể thấy được lớp sạn mỏng.

"Người tập võ?"Tô Tiểu Tiểu đưa ra phán đoán sơ bộ.

Mặt khác, Tô Tiểu Tiểu ngửi thấy trên người anh thoang thoảng mùi thuốc thang và mùi máu nồng đậm.

"Bị thương?"Kỳ lạ, nhà họ Tô sao lại có một người đàn ông bị thương chứ?Chờ chút, chẳng lẽ anh chính là con rể tới cửa mà cha Tô bắt về cho cô sao?Cô đã nói rồi mà, mười dặm tám xã sao còn có người dám cưới cô? Cho dù trói trở về cũng chạy trốn, nếu như là một người trọng thương, thì hiểu rồi.

Tô Tiểu Tiểu chớp mắt, cơ thể nhỏ nhắn mập mạp ngồi xổm xuống, dùng sức lật đối phương lại.

Tốt xấu gì cũng là chồng cướp về cho cô, dù sao cô cũng phải kiểm tra hàng chứ nhỉ.

Chỉ là khi ánh mắt Tô Tiểu Tiểu rơi vào dung nhan không thể nói nên lời kia, con ngươi lập tức trợn tròn.

Nói tốt hơn thư sinh Hà gấp trăm lần đây hả?Chỉ có thế à?Nếu là ông Tô ở chỗ này, nhất định cũng sẽ bị một cảnh tượng trước mắt làm cho hoảng sợ, bởi vì khi ông ấy cởi mặt nạ người đàn ông ra, rõ ràng nhìn thấy chính là một gương mặt tuấn tú trên trời dưới đất có một không hai.

Bằng không, ông ấy tuyệt đối sẽ không muốn một cậu con rể là con ghẻ.

Mà người đàn ông sở dĩ biến thành như vậy, chính là vừa rồi mặt rơi xuống đất, không cẩn thận ngã thành đầu heo.

Đầu heo! À không, người đàn ông tỉnh rồi.

Anh vừa mở mắt đã thấy một cô gái mập mạp nằm sấp giữa đùi anh, còn lén làm gì anh nữa, tóc gáy dựng lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play