" Hoàng phu nhân, chúc mừng cô đã có thai rồi. "
Lập Nhan ngây ngốc ngồi đối diện với bác sĩ, vị đó mỉm cười hiền từ nhưng hiện tại Lập Nhan đối lập hoàn toàn. Trong mắt cô là ngỡ ngàng, không tin được ngay lúc này trong bụng cô lại mang đứa trẻ của Hoàng Dư Khiêm.
Có thai rồi...ngay lúc này đứa trẻ lại đến bên cô. Ông trời thực sự quá trớ trêu, bây giờ chẳng lẽ ép cô nói với đứa nhỏ ba con hại nửa đời của mẹ, còn mẹ đã trả thù ba con sao? Cô không có can đảm nói ra điều đó!
Cô cầm tờ giấy khám thai cười ngốc, không...không sao cô sẽ đưa đứa nhỏ đi. Rời xa khỏi Hoàng Dư Khiêm chính là biện pháp tốt nhất, cô không còn sợ gặp nguy hiểm vì đám người Hoàng gia, cũng không cần sợ con mình phải nối tiếp chuyện tương tự.
Không cần sợ Hoàng Dư Khiêm sẽ dùng đứa nhỏ này khống chế nửa đời còn lại của cô, Lập Nhan rời khỏi bệnh viện rất nhanh, cô không biết có một cặp mắt nhìn theo mình với nỗi ganh ghét và ai oán.
Mã Giai Du hạ mi mắt đầy căm ghét, Tưởng Lục Khanh đã nói với cô ta Hoàng Lập Nhan vẫn ở một mình nơi kinh đô, chỉ cần cô ta ra tay lúc này thì không cần sợ xung quanh có bất kỳ rào cản nào cả. Chỉ bằng vài lời khích bác anh ta đã thành công kéo Mã Giai Du về phía mình nhưng ngay cả ả ta cũng không ngờ Hoàng Lập Nhan lại tốt số mang được đứa con của Dư Khiêm.
Nhưng sẽ nhanh thôi, cái tốt số đó sẽ lấy mạng của Hoàng Lập Nhan!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT