Tình huống nước lũ lớn như vậy ngay cả Thẩm Trình đều không có cách nào tự thoát thân mà bác sĩ tiểu Giang lại dám nhảy xuống nước cứu anh?
Chỉ là hồi tưởng lại mà Tưởng Tân Lệ đã cảm thấy hoảng sợ một hồi đồng thời cũng không dám nảy sinh tâm tư gì nữa. Có điều Tưởng Tân Lệ vẫn lôi kéo một mình Thẩm Trình nói rõ chuyện chữa bệnh.
Mí mắt Thẩm Trình giật giật: “Mẹ nói với bác sĩ Giang là phương diện kia của con không được à?”
Tưởng Tân Lệ cảm thấy giọng điệu của anh rất kỳ quái: “Thế không phải là con không được à? Con trai, có bệnh không ngại điều trị, con yên tâm, bác sĩ Giang mặc dù là cô gái nhưng ở trong mắt người ta con chỉ là người bệnh, nếu y thuật bác sĩ Giang tốt như vậy thì tại sao con không đi xem một chút, biết đâu có thể trị hết đấy?”
Thẩm Trình trầm mặc một lúc lâu, nghĩ phải bác bỏ nhưng dường như không có lời nào để phản bác lại. Mặc dù mẹ anh đã hiểu lầm bệnh của anh là cái tình huống gì kia nhưng có câu nói đúng, có thể trị hết thì sao anh lại không đi xem thử chứ? Anh không để ý vô sinh nhưng nếu như anh muốn kết hôn thì nhà gái chắc chắn để ý...
Trước kia trong đầu anh không có ý định kết hôn. Từ khi...
Ý thức được trong đầu mình tự hiện lên hình bóng cô bé khoảng mười tám tuổi kia, Thẩm Trình liền tát lên mặt mình một cái: “Mày đúng là cầm thú!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT