Trước kia ông cụ đi bộ còn cần người dìu đỡ lấy, ngay cả duỗi chân cũng gặp khó khăn. Nghe Thẩm Vũ Lâm nói xong thì ông thử co chân lên rồi duỗi thẳng ra một cái. Tuy rằng vẫn còn một chút xíu như kim châm nhưng không tính là cái gì so với lúc ban đầu đau buốt như bị khoan tim.
Thẩm Trình từ trong nhà ra ngoài rót nước uống thấy động tác của ông cụ liền bước nhanh đến phía trước: “Ông nội, chân người khoẻ rồi?”
Chân có thể tự do vận động khiến trong lòng ông cụ vui vẻ, ông khoát khoát tay: “Đỡ rồi, ngược lại vẫn chưa khỏi hẳn, nhưng ông tin tưởng không qua bao lâu nữa là có thể khôi phục bình thường giống như bác sĩ tiểu Giang nói, chân này của ông cũng không biết bao lâu rồi chưa được thoải mái như thế.”
Từ tận đáy lòng Tưởng Tân Lệ cũng vui mừng thay cho ông cụ, kể từ khi gả tới nhà họ Thẩm, ba mẹ chồng đối đãi với bà ấy giống như con gái ruột, nghe lời ông cụ nói, Tưởng Tân Lệ xúc động: “Không nghĩ tới tuổi tác bác sĩ Giang còn trẻ mà y thuật lại lợi hại như vậy, thật không tưởng nổi”
Thẩm Vũ Lâm nghĩ nghĩ, biết đâu bác sĩ tiểu Giang này vẫn có thể trị hết bệnh của con trai ông thì sao.
Thẩm Trình nghe một hồi thì thấy một từ then chốt: “Bác sĩ Giang?”
Tưởng Tân Lệ nghe thấy anh đặt câu hỏi thì cảm thấy nghi ngờ, bởi vì con trai bà ấy cũng không phải là người tọc mạch nhiều chuyện, trong mắt bà ấy nhiễm lên vui vẻ: “Con quen biết bác sĩ Giang à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT