Nơi đáng lẽ phải có một cỗ quan tài lại có một cái thang dẫn xuống bóng tối. Chúng tôi cùng ngó vào trong ngôi mộ vừa mở.
“Không có chuyện tớ trèo xuống dưới đó đâu nhé!” Horace nói. Nhưng rồi ba cú bom làm rung chuyển tòa nhà, làm các mảnh bê tông rơi như mưa xuống đầu chúng tôi, và đột nhiên Horace leo qua bên tôi, chộp lấy cái thang. “Xin lỗi, làm ơn tránh đường cho tớ, người mặc bảnh nhất đi đầu tiên!”.
Emma tóm lấy tay áo cậu ta. “Tớ có ánh sáng, thế nên tớ sẽ đi đầu tiên. Rồi Jacob sẽ theo sau, phòng khi có... những thứ đó ở dưới kia”.
Tôi thoáng nở một nụ cười yếu ớt, chỉ nguyên ý nghĩ đó đã làm hai đầu gối tôi mềm nhũn.
Enoch nói, “Ý cậu là những thứ khác ngoài chuột cống, vi khuẩn tả và tất cả những thứ điên rồ vẫn hay tồn tại dưới các hầm mộ hả?”.
“Có gì dưới đó cũng chẳng quan trọng”, Millard ảm đạm nói. “Chúng ta sẽ phải đối diện với nó, vậy thôi”.
“Được lắm”, Enoch nói. “Nhưng tốt hơn cô Wren cũng nên có dưới đó, vì các vết chuột cống cắn không khỏi nhanh đâu”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT