Một tháng này, trong Tiết Vương phủ một mảnh yên lặng, người đến thăm cũng có không ít. Tần Thạch Dật và Lạc Thấm Nhi, Mạc Thần Viễn và Trịnh Thiến, Trịnh Khải và Triệu Thụy... Sở gia thì toàn thể xuất động, từ Sở nãi nãi, cho tới Sở Quân Ức, tới tới lui lui thăm hỏi nhiều lần. Khi Sở Thạch đưa viên thuốc giải độc môn của Hàn Tinh các đến, Tiết U Nhiễm có chút ngoài ý muốn.
“Chủ tử nói không phải vạn bất đắc dĩ thì không cần dùng viên này. Nếu là tương xung, sợ sẽ nguy hiểm đến tính mạng.” Sở Thạch chuyển cáo lại giao đãi của Sở Lăng Húc trước khi đi.
Gật gật đầu, Tiết U Nhiễm vươn tay tiếp viên thuốc giả, nắm chặt trong tay. Nếu là tương xung, sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng nếu không thử dùng, ngay cả một chút cơ hội cũng không có.
Tiết Vương phủ không xử trí Tiết Nhị phu nhân. Một là vì Vương gia chưa rõ sống chết, mọi người không rảnh để ý tới. Hai là vì Trưởng công chúa sắp lâm bồn, trong Tiết Vương phủ không nên ‘thấy máu’. Theo như lời Lạc Thấm Nhi nói, phải nhớ tích đức cho đứa nhỏ chưa chào đời. Vì thế, Tiết Nhị phu nhân tạm thời thoát chết. Có điều, tội sống khó tha. Trong sự giày vò của một chén nước trắng và nửa cái bánh ngô, Tiết Nhị phu nhân rốt cục phát điên. Tình nguyện đói chết, cũng không nguyện lại kéo dài hơn tàn. Lúc Tôn ma ma báo lại chuyện này cho Tiết Vương phi, Tiết U Nhiễm còn đang đau đầu về viên thuốc giải, lập tức không kiên nhẫn đáp lại một câu: “Chết cũng không thể chết ở Tiết Vương phủ, ra bên ngoài.”
Nói là ra bên ngoài, để ở đâu liền thành một vấn đề. Mặc kệ nói như thế nào, Tiết Nhị phu nhân là người của Tiết Vương phủ là sự thật. Để mặc bà ta tiếp tục ở lại Tuyên thành, thật sự có ảnh hướng xấu đến mặt mũi của Tiết Vương phủ. Vì thế, Tôn ma ma tự chủ trương quăng Tiết Nhị phu nhân về nhà cũ của Tiết Nhị phu nhân.
Tiết Nhị phu nhân bị thả ở cửa thôn trên người không một xu, chỉ phải đi nhờ vả hai người ca ca. Tiết Nhị phu nhân không thể so với Vu ma ma, Vu ma ma ít nhất còn mang về một chút bạc, còn Tiết Nhị phu nhân lại là thuần túy đến ăn miễn phí. Thấy muội muội nghèo túng như vậy, hai người ca ca ở nhà cũ tất nhiên là sẽ không quan tâm, trực tiếp từ chối người từ ngoài cửa. Tiết Nhị phu nhân đau khổ cầu xin vô dụng, lại không có chỗ có thể đi, chỉ phải canh giữ ở ngoài cửa. Bất đắc dĩ ca ca và đại tẩu đều là người hung ác, ngại bà ta chướng mắt đuổi bà ta ra thôn.
Tiết Nhị phu nhân không dám về Tuyên thành, không dám về Tiết Vương phủ, chỉ phải quanh quẩn ở ngoài thôn không dám rời đi. Sau đó, bà ta thấy một lão phụ nhân quần áo tả tơi nhìn quen mắt, lưng còng, tránh ở ngoài thôn trông mong ngóng chờ. Vu ma ma? Tiết Nhị phu nhân ngốc ngay tại chỗ. Vì sao Vu ma ma lại ở đây? Hơn nữa còn là .... thê thảm như vậy? Rõ ràng cũng không nghĩ tới Tiết Nhị phu nhân sẽ xuất hiện ở đây với bộ dáng như vậy, Vu ma ma cũng có chút sững sờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play