Edit + beta: Herbicides.
(*) Bảo hổ lột da: Bắt một người làm điều gì đó vì việc đó liên quan đến sự sống còn của người ta, thường người kia không thể làm nổi. Ví dụ: Nhà anh ta nghèo lắm, bắt anh ta đền cái xe ô tô này khác gì bảo hổ lột da.
Đau đớn giúp Giang Chước duy trì sự tỉnh táo nên cậu cũng không xử lí nó ngay lập tức. Trong chớp mắt, vô số suy nghĩ xẹt qua đầu cậu. Tuy khá khó tin, nhưng cậu nghĩ đi nghĩ lại, người có thể cho thuốc vào cốc sữa của mình ngoài La Dương ra không còn ai khác.
Thuốc ngủ là có sẵn. Trước đó vì ông nội qua đời, các chuyện tình trong nhà cũng phiền toái phức tạp, mà ban ngày càng mệt thì ban đêm lại càng khó ngủ, Giang Chước nhờ bác sĩ gia đình kê một lọ thuốc ngủ, thi thoảng không ngủ được thì uống một viên, bây giờ còn hơn nửa lọ, hẳn đặt ở bàn ăn.
Hơn nữa hôm nay cũng không phải tiếp đón một vị khách quan trọng nào, để cho tiện thì Giang Chước để La Dương ăn tại phòng ăn ngay cạnh nhà bếp, xung quanh cũng không có đồ vật có thể nói chuyện nào để nhắc nhở, cậu không chút phòng bị, không ngờ lại thua dưới tay một đứa nhóc.
Nhớ tới đoạn đối thoại của hai người lúc nãy, cùng với vẻ mặt giọng điệu của La Dương lúc đó, hiện tại cậu ta ở một mình tại tầng 1 nhà mình, không biết sẽ làm điều gì. Cho dù là người gan lớn như Giang Chước, đáy lòng cũng không khỏi lạnh đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT