Chuyện xảy ra ở nhà Trần Kiến Hạo, bọn Trần An Tu tuy rằng không đi qua, nhưng có Trần Thiên Lam ở đó, bọn họ cũng biết đại khái. Sự việc có thể giải quyết, mọi người tất nhiên đều vui vẻ, tết nhất mà cả nhà hòa hòa khí khí luôn quan trọng hơn so với bất cứ điều gì, về phần sau này thế nào, khỏi cần tính trước đi
Còn một lúc nữa mới tới giờ ăn trưa, ba Trần gọi điện về, mẹ Trần liền ở nhà chuẩn bị thức ăn. Thời gian hơi gấp, nhưng cũng hên đang mấy ngày tết, ở nhà dự trữ nhiều thực phẩm, tạm thời nấu thêm vài món rất dễ dàng, còn có Trần Thiên Tình ở bên cạnh giúp một tay
Trần An Tu và Trần Thiên Vũ liền bồi Trần Thiên Lam tán gẫu ở gian nhà chính. Gần mười một giờ, có một người anh họ tên là Trần Thiên Lĩnh tới, hỏi bọn hắn có muốn đi trấn Hoàng Hương lân cận để mua hoa hay không. Hôm nay là ngày trấn đó họp chợ, nhà bố vợ hắn lại ở đó, có người quen, có thể đến lán hoa nhà người ta trực tiếp chọn
Kỳ thực ở nhà ba Trần trồng rất nhiều hoa, hiện tại còn chăm sóc đỗ quyên, lan quân tử và freesia, còn có hai bồn hoa thủy tiên xum xuê đã ra nụ rất lớn, hoa cũng nở trong mấy ngày này. Mặc dù thế, Trần An Tu vẫn muốn đi dạo cho vui, trưa nay mọi người tụ họp, hắn không muốn tham gia, nếu đúng như hắn đoán, sẽ có bác cả và chú ba tới đây, ăn bữa cơm này thật chẳng thư thái gì
Trần Thiên Vũ càng không muốn dây vào mấy chuyện này, Trần An Tu vừa đi, cậu dễ gì chịu ở lại liền đi cùng. Trần Thiên Lam đúng lúc rảnh rỗi, cũng muốn xuống núi đi dạo một chuyến
Trong nhà có khách tới, bọn nhỏ đều trốn đi hết thì có hơi kì cục, nhưng hôm nay là ba mươi tết, mẹ Trần cũng không muốn tụi nhỏ chịu ngột ngạt, bèn gật đầu đồng ý, còn dặn phải về sớm một chút đừng chơi tối quá
Trần An Tu trong bụng nói nếu đã muốn tránh thì tránh hẳn hòi luôn, liền mang theo Chương Thời Niên và hai thằng con trai đi cùng. Trần Thiên Lĩnh lái chiếc xe tải nhỏ không mui tới đây, trước sau chỉ có hai ghế ngồi, nhiều người như vầy khẳng định không chứa nổi. Trần An Tu liền lấy xe nhà, Trần Thiên Vũ đi theo Trần Thiên Lĩnh, Trần Thiên Lam hơi do dự một chút, rồi chọn lên xe Trần An Tu, ngồi phía sau chơi với Tấn Tấn và Mạo Mạo. Cô rất thích Tấn Tấn, lại trông thấy Mạo Mạo trắng trẻo béo tròn, không nhịn nỗi liền ôm hôn hai cái. Mạo Mạo mấy hôm nay mới vừa học được từ đô đô (*), nên khi Trần Thiên Lam dụ bé gọi cô cô đi, bé liền ngước đầu gọi lớn đô đô, Trần Thiên Lam vô cùng vui vẻ, liên tục khen Mạo Mạo là một cục cưng ngoan ngoãn biết nghe lời
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT