Cứ không rõ ràng như vậy, ba người lại quay về nhà họ Diệp.
Lâm Nghi Song vào nhà nói với đạo trưởng: “Đạo trưởng, trước khi đi ba mẹ chúng đã nhờ tôi chăm sóc chúng một chút, bây giờ tôi làm xong việc mới tới. Đứa nhỏ Diệp Hoan này cũng thật là, ba mẹ không có nhà, cũng dám nhận bừa sư phụ, chuyện này phải đợi ba mẹ nó về rồi tính.”
Kỷ đạo trưởng là một người lõi đời, người nhiều kiến thức, Lâm Nghi Song vừa nói xong, ông ấy đã hiểu ý của bà ấy, có lẽ là sợ ông ấy là lừa đảo.
Người không biết không đáng trách. Được thôi, nể tình bà ấy có lòng tốt, ông ấy không trách bà ấy.
Kỷ đạo trưởng nhớ tới Diệp Hoan nói nhà bên cũng họ Kỷ, ông thấy tướng mặt của người phụ nữ này không tồi, nhưng chắc chắn không có quan hệ huyết thống với ông ấy, sau đó nhìn đứa trẻ do bà ấy dẫn tới, cô bé tên Trân Trân kia, ngược lại trên mặt có chút bóng dáng của người nhà họ Kỷ.
Nhưng rốt cuộc có phải là hậu bối của ông ấy không còn phải phí tấm bùa dẫn huyết mạch kiểm tra, Kỷ đạo trưởng lười phí việc. Dù sao thì trông tướng mặt của hai mẹ con này không tồi, lại không có tai nạn gì sắp đối mặt, không cần ông ấy chủ động nhận hậu bối.
Gia tộc ban đầu của Kỷ đạo trưởng cũng là một gia tộc lớn, con cháu đông đúc. Chỉ cần gia tộc không xảy ra nguy cơ nghiêm trọng, Kỷ đạo trưởng sẽ không dễ dàng xuất hiện. Vai vế của ông ấy cao, lại ở bên ngoài quanh năm, rất ít khi liên truyenne với người trong gia tộc, cho nên rất nhiều hậu bối chỉ nghe danh chứ chưa từng gặp ông ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play