Hơn nữa Diệp Trường An và vợ ông ta làm việc ở huyện thành, ở trong lòng bà nội Diệp, địa vị khác với con dâu và con trai khác, là đỉnh cấp trong lòng bà cụ.
“Trường An, Hàn Tuyết, các con mau ngồi xuống nghỉ ngơi, sao bây giờ các con mới tới, để Lỗi Lỗi bị hanh nóng thì phải làm sao?” Bà nội Diệp nói con trai xong, vội vàng cầm quạt quạt cho cháu trai nhỏ.
Diệp Trường Vinh tới không có đãi ngộ này, bình thường sau khi ông tới, chào ba mẹ xong, nên làm gì thì đi làm đó. Bà nội Diệp cũng chỉ nhiệt tình với Diệp Đông và Diệp Nam một chút, bây giờ lại thêm Diệp Hoan.
Hàn Tuyết ngồi xuống vội vàng uống nước giải khát, Diệp Trường An cười đáp: “Nhanh hay chậm thì trời cũng không còn sớm nữa.”
Vương Tú Chi lẩm bẩm trong lòng: nói bừa, họ dậy sớm kịp chuyến xe trưa mới tốn hơn hai tiếng, từ huyện ngồi xe tới còn có thể mất cả buổi sáng? Chắc chắn là hai vợ chồng thằng ba không muốn ở quê lâu, sợ bắt họ làm việc.
Bà nội Diệp lải nhải: “Sau này tới sớm một chút, mùa hè nóng như vậy, đừng để Lỗi Lỗi phơi nắng, các con không sợ nắng, nhưng để thằng bé phơi nắng tới đỏ cả mặt rồi.”
Diệp Trường An cười cười không nói gì thêm, dù sao thì ông ta biết mẹ thương Lỗi Lỗi, lải nhải thêm vài câu mà thôi. Nhà họ xuống xe hơi, còn bắt xe bò tiện đường đi tới, có thể mệt bao nhiêu? Chỉ là phơi nắng một chút, nhưng con trai đội mũ che nắng, vợ luôn quạt cho thằng bé, chắc con trai không nóng mấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT