Không biết Lý Vệ Hoa khuyên người ta kiểu gì, dù sao chẳng mấy chốc bà đã dẫn Lâm Nghi Song tới nhà rồi.
Lý Vệ Hoa và Lâm Nghi Song tới nhà bếp, không biết định nấu món gì. Bởi vì Lý Vệ Hoa không ngờ sẽ mời khách, không chuẩn bị trước, chỉ có thể nấu những gì có sẵn trong nhà. May mà trong nhà nuôi vài con gà, trữ mấy chục trứng gà, nếu thực sự không được, chiên thêm vài cái trứng gà là được.
Kỷ Nguyên Trân chạy tới trước mặt Diệp Hoan, vui vẻ cười nói: “Hoan Hoan, hôm nay chúng em sẽ ăn cơm ở nhà chị.”
Trẻ con mà, thích nhất là làm khách ở nhà người khác, mới mẻ lại vui, càng huống hồ còn có người chơi cùng.
Diệp Hoan trả lời giống như dỗ trẻ con: “Vậy bảo mẹ nấu món ngon cho chúng ta.”
Kỷ Nguyên Trân gật đầu, sau đó ghé tới nói với Diệp Hoan: “Chị thích chơi búp bê vải không, chúng ta chơi búp bê được không?”
Diệp Hoan lắc đầu, cô không phải là trẻ con thật sự, không thích trò chơi ấu trĩ. Diệp Hoan nhìn thấy chú đùi vàng đang loanh quanh vườn rau nhà cô: “Chị thích nghe kể chuyện, hay là chúng ta bảo chú Kỷ kể chuyện cho chúng ta đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play