Từ trước tới nay, Trương Khánh chưa bao giờ nghĩ rằng lương thực có thể đổi trân bảo, khi chạy trốn kẻ có tiền chưa bao giờ mang theo lương thực mà chỉ mang theo trân bảo.
Đất đai của Hòa Châu dồi dào, ao hồ chằng chịt là nơi đất lành, dựng biết bao nhiêu kho lúa, kẻ có tiền có thể chạy nhưng khó lúa thì không.
Hiện tại, kho lúa ấy đương nhiên thuộc về Trương Khánh.
Lương thực quá nhiều, bọn họ ăn không hết, vốn dĩ họ chẳng quan tâm tới lương thực bởi nếu không có cái ăn thì ra ngoài cướp đoạt là được, hoặc là giết bớt những kẻ nhàn rỗi trong thành đi, vậy là có dôi lương thực.
"Tướng quân, bất cứ thứ gì đều có giá trị." Liên Tiểu Quân nói với Trương Khánh. "Chỉ cần tìm được nơi cần nó."
Hắn duỗi tay chỉ về một hướng.
"Tướng quân có biết, phủ Quang Châu bên kia cực kỳ khan hiếm gạo thóc."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play