Bị thanh kiếm tấn công mãnh liệt điên cuồng, ta cảm thấy đầu óc trống rỗng, dường như ta ngất đi rất lâu rồi, khi tỉnh lại, vầng trăng bên ngoài cửa sổ đã lặn về tây, Bùi Diễn Trinh nằm bên cạnh nét mặt dịu dàng, hơi thở đều đặn trầm lắng, hiển nhiên đã ngủ say, khóe môi hơi cong lên, như đang mơ một giấc mộng đẹp ngọt ngào.
Ta khó khăn lắm mới đẩy được cánh tay vắt trên eo ta, bò dậy khoác áo rời đi, lòng rối như tơ vò.
Y nhận ra ta? Không thể nào! Nếu y nhận ra ta, thì đêm qua đặt trên eo ta chắc chắn không phải cánh tay y, e là một thanh lợi kiếm!
Y không nhận ra ta! Ta nghiến răng, tức giận không nguôi! Chẳng lẽ đúng như tiểu di nương nói, đàn ông đều có thói hư tật xấu? Chẳng lẽ hôm qua đổi thành Trương Tam Lý Tứ Vương Nhị mặt rỗ, y đều tiếp nhận?
Chuyện này có thể nhẫn nhịn, thì còn gì không thể nhẫn nhịn nữa! Nhưng, vũ nương diễm lệ hôm qua ta gặp rốt cuộc đã biến đi đâu rồi?
Lòng ta rối rắm vô cùng, Bùi Diễn Trinh thì ngược lại, vẫn điềm nhiên vô sự, tinh thần sảng khoái dẫn Tiêu Nhi đi hội hoa đăng thành Lạc Dương mua đèn, ta đương nhiên đi theo.
Trong chợ, tiếng khèn vang lên từng hồi, những chiếc đèn rực rỡ sắc màu treo cao, chiếu rọi một dãy phố dài sáng như ban ngày, người tới kẻ lui, chen vai thích cánh, Bùi Diễn Trinh vô cùng hào hứng, bị Tiêu Nhi kéo tay dẫn đi, đi đường không hề cảm thấy buồn chán mệt mỏi chút nào, ta nhớ trước kia, y rất kiêng kỵ chốn đông người ồn áo náo nhiệt, trong hai năm ta cưới y, chưa thấy y bằng lòng xuất môn xem hội hoa đăng bao giờ, mỗi dịp Nguyên Tiêu, đèn hoa đăng treo trong nhà đều do gia nhân chuẩn bị trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play