Lâm Phong ảo não đi theo phía sau Y Hưu Tư, cảm thấy trên mặt nóng đến lợi hại.
Trước đó hắn rốt cuộc là trúng cái tà gì, lại có thể ngốc hề hề chạy tới nói với Y Hưu Tư cái gì phải về nhà, còn đối phương lại có thể càng ngốc nghếch hơn nghiêm túc đáp lại hắn.
Nhớ tới thân ảnh thẳng tắp dưới ánh mặt trời cùng biểu tình nghiêm túc của nam nhân, Lâm Phong liền có loại xúc động muốn đập đầu vào tường! Địa phương quỷ quái này vừa nhìn đã biết một văn tiền cũng không có quan hệ với Địa Cầu, dĩa bay xuất hiện trong phim khoa học viễn tưởng mình cũng đã ngồi qua, cơ giáp phong phú đa dạng mình cũng đã thấy được, còn có sư tử lớn biến hình gì đó… Hắn dựa vào cái gì sẽ cho rằng Y Hưu Tư có thể mang mình về nhà! Lúc trước hắn tuyệt đối là bị rút não!
Nhìn nhìn thân ảnh mở đường phía trước, Lâm Phong xấu hổ cúi đầu nhe răng nhếch miệng, cái thế giới chết tiệt này!
Y Hưu Tư lần theo dấu vết dã thú lưu lại từ từ đi tới, sau khi phát hiện tiếng bước chân sau lưng trở nên chậm chạp, lần nữa thả chậm tốc độ. Qua khóe mắt nhìn về phía đỉnh đầu đen tuyền đang cúi xuống của giống cái, y phiền não nhíu mày.
Địa Cầu, tối hôm qua y đã nói Lam Nhất tra qua nơi này, nhưng kết quả lại không quá tốt. Bọn hắn đã tìm kiếm tất cả các bản đồ tinh cầu của liên minh, nhưng không tìm được hành tinh nhỏ tên là Địa Cầu kia. Tình huống như vậy chỉ có hai loại khả năng, một loại là Địa Cầu cách liên minh quá xa, xa đến mức tàu trinh sát tiên tiến nhất cũng tìm không được dấu vết của nó; một loại khác, nghĩa là tinh cầu nho nhỏ này có thể đã bị hủy diệt. Nhưng bất luận là loại tình huống nào, đối với Lâm Phong mà nói, nghe ra đều không xong giống nhau.
Tất cả bọn cướp đều đã chết, y không có cách nào biết được lai lịch những con tin này, hai người duy nhất sống sót, một trong đó lại chỉ là một ấu thú mới sinh, tình huống này thật sự không được tốt lắm.
Ngẩng đầu nhìn mặt trời càng ngày càng lên cao trên đỉnh đầu, Y Hưu Tư nhíu mày, quyết đoán dừng bước lại, xoay người vươn cánh tay, động tác nhanh nhẹn ôm ngang lấy Lâm Phong, bắt đầu chạy với tốc độ cao nhất ở trong rừng.
“Uy! Anh đang làm gì! Thả tôi xuống!” Lâm Phong bị cảm giác đột nhiên bay vọt lên không dọa sợ hết hồn, còn chưa kịp phản ứng, một giây sau, cảnh tượng liền trở nên mơ hồ, hắn chỉ cảm thấy cây cối đang điên cuồng lùi về phía sau, nhanh đến chỉ nhìn thấy được tàn ảnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT