Cố Nam Tương luôn cảm thấy mình là người thân duyên nông cạn, nếu không thì sao ba mẹ lại bỏ rơi cô sớm như vậy. Sau này khi đến Cố gia, người Cố gia rất thân thiện, hòa đồng, nhưng Cố Nam Tương luôn cảm thấy sự thân mật với họ có gì đó thiếu sót, không đủ tự nhiên, nên cô luôn thận trọng.
Cố Tiếu thì khác.
Có lẽ vì là bạn cùng lứa, hoặc có lẽ Cố Tiếu người đầu tiên bảo cô đừng lấy lòng ai. Tất nhiên, tín ngưỡng sống này đã được sửa đổi khi Cố Nam Tương trưởng thành.
Cố Tiếu nói với cô, đừng lấy lòng bất cứ ai ngoại trừ chính em, kể cả anh.
Có lẽ chính niềm tin sống này đã phát triển khía cạnh mong manh trong tính cách của Cố Nam Tương, ngoại trừ một số vấn đề nghiêm trọng, hầu như luôn làm bất cứ điều gì mình muốn, biết cách làm cho bản thân vui vẻ.
Ví dụ như lúc này cô chỉ muốn ở trong vòng tay Cố Tiếu, ôm anh không buông tay.
Mặc dù họ đã qua cái tuổi có thể ôm nhau một cách tuỳ ý từ lâu.
Hơi thở tràn ngập mùi hương quen thuộc, mang theo cái mát lạnh của đêm mưa, tựa như rừng rậm đầy sương sớm ở vĩ độ cao.
Trên người anh trai luôn có mùi thơm sạch sẽ dễ chịu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT