Cố Nam Tương ghét nhất ngày mưa.
Trong ký ức của cô, tin tức về cái chết của cha cô đến vào một ngày mưa, lúc đó cô vẫn còn nhỏ, không hiểu được nỗi buồn trong mắt chú cô, chỉ nghe hắn nói với mẹ: “Chị dâu, đội trưởng Cố vì bảo vệ mọi người mà....chị, nén bi thương.”
Ngay khi hai chữ nén bi thương rơi xuống, mẹ lập tức ngất đi. Lúc đó ngoài nhà đang đổ mưa tầm tã, ngoài cửa sổ đầy vệt nước, cô đang ngồi ở bàn vẽ tranh, hình dáng của bố cô trên tờ giấy vẽ thật hoàn hảo.
Nhưng sau ngày đó, cô không còn cha nữa.
Sau đó, mẹ cô lâm bệnh, ngày cô được mang tới Cố gia cũng là ngày mưa. Trong cơn mưa phùn, cô bé ôm lấy chân người phụ nữ, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn mập mạp đã khóc thành mèo mướp: “Niệm Niệm ngoan, Niệm Niệm nghe lời, mẹ đừng đi.”
Nhưng dù cô có khóc thế nào, những ngón tay thịt vẫn bị bẻ ra từng cái một. Khóe mắt người phụ nữ rưng rưng nhưng vẫn không chút do dự mà lên xe. Con đường xanh xám kéo dài đến tận cùng, chiếc xe màu đen biến thành một chấm nhỏ rồi biến mất.
Cô bị bỏ lại một mình trong khu vườn xa lạ.
Sau này cô sống một mình trong Cố gia, có phòng riêng, được trang trí ấm áp xinh đẹp, nhưng trước đó cô chưa bao giờ ngủ một mình.
Cô sợ bóng tối, sợ cảm giác trống trải, sợ sấm sét trong những ngày mưa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT