Quả bóng da bay qua làm sợi tóc của cô Nhan bay bay.
Cô ấy ngồi cứng người tại chỗ, mí mắt phải không kìm được mà nhảy lên.
Bóng da và chai nước khoáng đồng thời rơi xuống đất, ngoài ra, tất cả mọi thứ trong phòng tọa đàm dường như đã dừng lại.
Mãi cho đến khi Tiểu Hạnh hào hứng nhặt chai nước và quả bóng về, nhếch miệng cười cười với mẹ, Thịnh Hủy mới giật mình tỉnh lại trong sự khiếp sợ.
“Con bé chưa tập bóng đá bao giờ!” Thịnh Hủy giơ ba ngón tay lên trời, “Tôi có thể thề với trời.”
Cô Nhan vuốt ngực: “Đó chính là thiên phú ư?”
Thịnh Hủy: “Gần đây tôi cũng mới phát hiện ra, đứa trẻ này thực sự rất có năng khiếu thể thao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT