Màn mưa trong đêm khiến biệt uyển Chu Viên như một di tích thánh địa xa xôi không thể chạm đến, là do người phàm tưởng tượng ra.
Trong đó như mang theo sức mạnh có thể cắn nuốt tất cả, làm cho người ngoài dần dần đắm chìm khi ở trong đó, sau đó mất đi chính mình.
Diệp Thư Thành vốn tưởng mình sẽ không quay đầu lại, nhưng khi đi ra cửa vườn hoa, anh lại không kìm được mà nhìn tòa lâu đài xinh đẹp phía sau một cách si mê nhưng tuyệt vọng.
Mưa xối vào anh, nhưng anh không cảm nhận được gì.
Thịnh Hủy dừng lại sau cửa, tay phải vẫn nắm trên tay nắm cửa, tay cầm kim loại lạnh lẽo trở nên ấm áp như có máu thịt.
Không biết đã đơ ra bao lâu, ngoài cửa mưa gió mịt mù, cửa sổ sát đất phát ra tiếng va chạm rầm rầm, cô đã lấy lại tinh thần, sờ cánh tay đang nổi da gà, cuối cùng cũng xoay người lại.
Đi tới phòng khách, ánh mắt rã rời của Thịnh Hủy chợt tập trung ở sau sô pha, một góc vải mềm mại màu xanh lam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play