Phòng khách bỗng chốc trở nên yên lặng, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Diệp Thư Thành không nhúc nhích, Thịnh Hủy thì thào bên anh: “Như thế nào, không muốn sao?”
Diệp Thư Thành: “Không phải.”
Lời nói vừa dứt, anh dứt khoát cúi xuống, dễ như trở bàn tay mà bế người phụ nữ trước mặt lên. 
Cánh tay thon dài rắn chắc vòng qua dưới nách cô, một tay khác ôm lấy chân cô, làm Thịnh Hủy cảm thấy trời đất quay cuồng, thân thể đột nhiên bị kéo căng, hai tay ôm chặt lấy cổ anh. 
Hương nước hoa mùi gỗ trầm hương xộc vào mũi Thịnh Hủy, hòa quyện với mùi hoa diên vỹ thanh nhẹ thoang thoảng, và cả nhiệt độ cơ thể nóng bỏng tỏa ra từ người đàn ông, giống như mùi hoa đã phơi dưới ánh mặt trời, dễ ngửi hơn dự đoán. 
Thân thể Thịnh Hủy giống như đang lơ lửng trên mây, cho dù đã bước qua mấy bậc thang nhưng không hề có cảm giác bị xóc nảy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play