Cho đến khi Diệp Thư Thành cõng theo Tiểu Hạnh trở thành đội về đích đầu tiên, thì cô nhóc ở trên vai anh vẫn còn cười khanh khách không ngừng.
Về phần hai cha con Giang Đào, bởi vì mới chạy được nửa đường thì Giang Thiên Trác đột nhiên bắt đầu khóc lớn, Giang Đào còn tưởng rằng bản thân chạy quá nhanh nên dọa đứa nhỏ, căn cứ theo quy định thi đấu, anh ta chỉ có thể dừng lại để an ủi đứa nhỏ, phần thi đấu tiếp theo cũng không cần tiếp tục chạy nữa.
Diệp Thư Thành bế Tiểu Hạnh trên tay, mỉm cười hỏi bé: “Bảo bảo, có chuyện gì buồn cười sao?”
Đôi tay Tiểu Hạnh vòng lấy cổ anh, thân thể vẫn còn vui sướng mà lắc lư:
“Bởi vì con cao hơn tất cả mọi người, cũng chạy nhanh hơn tất cả mọi người ~”
Vừa dứt lời, bé lại tiếp tục cười, hai cái răng nanh đáng yêu lộ ra, rồi đột nhiên bổ nhào vào sườn mặt Diệp Thư Thành, hôn lên má phải của anh một cái “Chụt” cực kỳ vang dội.
Xong khi hôn xong, hình như bé hơi thẹn thùng, chậm rãi mà tách ra từ sườn mặt người đàn ông, ngừng cười, chôn mặt trong cổ anh không nhúc nhích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT