Tống Tiềm Cơ một đêm yên giấc, bởi trong lòng chẳng còn lo lắng, lại càng không còn phiền não.
Xuân phong say lòng người, minh nguyệt rọi sáng đêm xuân, vậy mà có nhiều người không ngủ được.
Thanh Nhai Lục Hiền không ngủ được.
Bọn họ lúc này đã sức cùng lực kiệt, mồ hôi rũ rượi, những bộ y phục xanh tươi diễm lệ mất đi vẻ sáng bóng, nhăn nhúm dán trên thân mình, tựa như dưa muối khô quắt.
Nghĩ đến những chuyện gặp phải lúc buổi chiều, trong lòng bọn họ vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
“Nghe ngữ khí của tiểu tử họ Tống kia, hắn sẽ không thật sự quen biết Viện giám sư huynh đấy chứ?”. Thiếu niên mặc áo xanh lá mạ gian nan nói:
“Sự hiểu biết của chúng ta về hắn toàn bộ đều xuất phát từ lời nói phiến diện của chấp sự Hoa Vi Tông. Vạn nhất hắn….”
“Chỉ là phô trương thanh thế thôi, nếu hắn thật sự xuất thân bất phàm, sao có thể ở lại ngoại môn Hoa Vi Tông, làm một tiểu đệ tử!”. Một người khác mặc áo bào màu xanh lá đáp.
“Nhưng hắn không đi làm công, cũng không tu luyện, ngày ngày đóng cửa trồng rau, thoải mái như tổ tông, làm gì có ngoại môn đệ tử nào như vậy!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT