“Ngươi như vậy còn xứng với sự dạy dỗ của vị kia sao?”. Trần Hồng Chúc tức giận nói.
“Việc của ta liên quan gì đến hắn”. Tống Tiềm Cơ nghi hoặc hỏi lại.
Hắn cảm thấy đối phương hiểu lầm rồi.
Thứ nhất, hắn không hề biết môn phái thế gia tặng cầm cần chú ý gì, cái nào nhẹ nhất liền mua cái ấy, trong mắt hắn, cầm trong tiệm cầm đồ đều rất phổ thông, chỉ cần dựa theo hình dáng này, sơn màu này, dùng loại gỗ này, cho dù là ai đều có thể làm ra một cây cầm có thể xứng danh ‘Lục Y Đài’. Bất luận yết giá bao nhiêu linh thạch, đều chỉ ra vẻ mà thôi.
Chỉ có ‘Cửu Tiêu Ngọc Bội’, ‘Khô Mộc Long Ngâm’, ‘Thái Cổ Di Âm’, có công lực của người chế tác thêm vào, trên đời chỉ có một, mới xứng gọi là Danh Cầm.
Thứ hai, đối với hắn, kiếm cũ là thứ vô dụng, ngày thường chỉ để trong phòng, không chỉ tích bụi mà còn chiếm chỗ.
Hắn dùng một vật không có tác dụng gì với mình nhất đổi lấy việc vườn rau hắn yêu thương nhất không bị tổn hại, thanh tịnh trở lại.
Nhìn thế nào cũng thấy có lời mà.
Trần Hồng Chúc vội la lên:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT