Tóc của Tống Ái Lan bị cạo trông như bị chó gặm, trên người cô ta vẫn mặc chiếc váy hoa hôm qua, chỉ là bây giờ đã nhàu nhĩ. Đôi dép cô ta mang cũng mất một chiếc, trông vô cùng thảm hại. 
Một tấm bảng gỗ nặng trĩu treo trên cổ cô ta, trên đó viết ba chữ nữ lưu manh. Tống Ái Lan cúi đầu, không dám đối diện với đám đông phía dưới.
Quá đông người, Đường Giảo Giảo không chen vào được, đành tìm một mô đất để đứng lên, có thể nhìn thấy cảnh tượng phía trước. 
Dáng vẻ hiện giờ của Tống Ái Lan khiến cô nhớ đến một nhà ba người của Đường Như Nguyệt, cũng từng bị công khai chỉ trích như thế này. 
Không biết gia đình đó giờ sống thế nào ở nông trường nhỉ?
Ủy ban Cách mạng lớn tiếng tuyên bố tội trạng của Tống Ái Lan về hành vi đồi bại, đám đông phía dưới hô vang: “Đả đảo nữ lưu manh!” 
Tống Ái Lan cúi đầu càng thấp, giờ đầu óc cô ta trống rỗng, đến giờ vẫn không hiểu tại sao lại có nhiều người biết chuyện cô ta và hiệu trưởng Tiền làm gì trên núi? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play