Đường Giảo Giảo đi tới gần, bác Vương đeo kính lão, tỉ mỉ quan sát cô từ trên xuống dưới, thấy sắc mặt cô rất tốt, so ra còn tốt hơn nhiều so với hai năm trước khi ở nhà, lúc này ông ấy mới yên tâm.
“Tốt lắm, đúng là nông thôn có thể rèn luyện con người, đẹp hơn khi còn ở nhà không ít.”
“Bác Vương, nhà cháu thế nào? Đã hơn một năm nay cháu không nhận được tin tức gì trong nhà, nửa năm trước cháu bị thương, có viết thư về nhà nhưng cũng không nhận được hồi âm nên lo lắng gần chết, có phải nhà cháu xảy ra chuyện gì hay không?” Đường Giảo Giảo lo lắng hỏi.
Cô học mấy thứ này từ Đường Như Nguyệt đấy.
Người chị này của cô am hiểu nhất là dùng những câu nói quan tâm để đâm người khác, mỗi lần Đường Như Nguyệt quan tâm hỏi thăm cô, cha mẹ cô đều sẽ mắng cô ác liệt hơn, thậm chí còn có thể động tay động chân.
Kiếp trước cô nghĩ mãi mà không ra, bây giờ cô đã hiểu.
Đường Như Nguyệt chính là bậc thầy trà xanh mà Thống Thống nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT