Toàn bộ học phí của Trương Thần Quang đều do cậu ấy tự kiếm được, lên núi hái dược liệu, lội nước bắt cá chạch rồi gánh lên trên trấn đổi lấy tiền để nộp học phí, Thẩm Mặc cũng không cản cậu ấy, nhưng nếu cậu ấy gom không đủ học phí hoặc không có tiền mua sách vở, Thẩm Mặc sẽ cho cậu ấy tiền.
Lúc Thẩm Mặc rời đi đã nhắc đến Trương Thần Quang với Đường Giảo Giảo, đương nhiên không phải vì nhờ cô chăm sóc đứa nhỏ này mà là để nếu cô gặp khó khăn thì có thể đến nhờ Trương Thần Quang giúp đỡ.
Tuy đứa trẻ này còn nhỏ nhưng lại cực kỳ gan dạ, lanh lợi nên chắc hẳn sẽ giúp được rất nhiều.
Đường Giảo Giảo muốn hết nên đã nhờ bọn nhỏ mang hết cá chạch nhả cát đến khu nhà thanh niên trí thức.
Lũ trẻ vừa chạy vừa huýt sáo, Trương Thần Quang đỏ mặt nói: “Cá chạch của em hơi nhiều ạ.”
"Nhiều hay ít chị cũng lấy hết, cả cá nhỏ nữa, em mang hết lại đây đi!” Đường Giảo Giảo cười tít mắt, lấy một miếng bánh ngọt từ trong túi ra rồi nhét vào miệng của Trương Thần Quang.
Mấy ngày trước, cô có nhờ Trương Thần Quang phơi khô cá con hộ cô, chuẩn bị làm ít cá khô cay để gửi cho Thẩm Mặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play