Chung Ái Hoa không nhịn được lên tiếng bênh vực người yêu: “Bây giờ anh ấy chỉ là trợ giảng, lương mỗi tháng có 45 đồng, còn phải gửi một nửa về nhà, anh ấy sống rất tiết kiệm, thậm chí còn không dám mua thịt ăn.”
“Sau này con lấy cậu ta rồi, lương cậu ta cũng phải gửi một nửa về quê sao?” Trương Tú Phương hỏi gay gắt.
“Kiến Quân nói anh ấy có thể vào đại học là nhờ các chị gái của anh ấy ủng hộ hết mình, các chị ấy sống không được tốt lắm, anh ấy là em trai, giúp đỡ một chút cũng là điều nên làm, mẹ, điều này không phải cho thấy Kiến Quân là người tốt sao.” 
Chung Ái Hoa ấp úng giải thích, cô ấy cũng đã hỏi người yêu là có phải sau khi kết hôn vẫn tiếp tục gửi tiền về quê không, Kiến Quân kể lại quá trình gian khổ để vào đại học của anh ta.
Cả nhà đều phải ăn rau dại, chỉ để một mình anh ta ăn cơm, đảm bảo dinh dưỡng để anh ta có sức học tập. Trước khi lên đại học, trên người anh ta không có nổi một bộ quần áo tử tế, là chị ba của anh ta tự nguyện lấy một lão độc thân trong thôn để lấy tiền sính lễ mua quần áo và giày cho anh ta, để anh ta không bị thua thiệt ở trường.
Chung Ái Hoa nghe mà vô cùng cảm động, càng thêm yêu Chương Kiến Quân, tất nhiên cũng không phản đối việc anh ta gửi tiền về quê nữa, thậm chí còn cảm thấy Kiến Quân là người tình nghĩa, là một người đàn ông có phẩm cách cao thượng.
Cô ấy không nhịn được kể hết những chuyện này ra, Đường Giảo Giảo nghe mà nhíu mày, mặt Trương Tú Phương thì càng ngày càng đen lại, dù Chung Thành Lượng có bình tĩnh thế nào cũng khó giữ nổi sự điềm tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play