Đường Giảo Giảo quan sát bác sĩ Chu đang phát biểu trên sân khấu. Hai bên thái dương ông ta đã lấm tấm tóc bạc nhưng trông không hề già nua, ngược lại còn tăng thêm nét quyến rũ của đàn ông trưởng thành. Hơn nữa, bộ trang phục Tôn Trung Sơn mà bác sĩ Chu mặc nhìn rất đẹp. Cô muốn may cho Thẩm Mặc một bộ, chắc chắn anh mặc sẽ đẹp hơn bác sĩ Chu rất nhiều.
“Bác sĩ Chu đúng là người chồng mẫu mực. Nếu tôi lấy được một tấm chồng tốt như vậy, dù phải chết sớm mười năm tôi cũng cam lòng!”
“Tôi cũng thế, tiếc là tôi không có cái phúc đó, lấy phải ông chồng vô tích sự!”
“Anh nhà cô vẫn còn tốt chán, tốt hơn nhà tôi nhiều!”
“Hơn cái cứt! Lúc mới hẹn hò thì trông còn được, kết hôn xong mới lộ ra nguyên hình. Ngủ thì đánh rắm, nghiến răng, ngáy to, lại còn lười rửa chân, so ra còn lười hơn cả heo. Nếu tôi đau ốm nằm xuống một chỗ, nhà cửa chắc thành chuồng heo mất!”
“Chồng cô không hút thuốc không rượu bia, tiền lương cũng nộp lại hết, thế là tốt lắm rồi. Hừ, không như nhà tôi, vừa hút thuốc vừa rượu chè. Mỗi tháng một mình anh ta tiêu hết một nửa tiền lương, việc nhà không đụng tay đụng chân vào. Không chừng đợi đến ngày bà già này chết, anh ta cũng chẳng thèm ngó ngàng tới!”
Hai người phụ nữ ngồi phía sau Đường Giảo Giảo thì thầm than phiền về chồng mình. Bọn họ nói không lớn lắm nhưng vì tai cô rất thính nên nghe rõ mồn một.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT