“Chị dâu, Tiểu Bảo bị nhiễm giun trong bụng rồi, chị cho nó ăn kẹo tẩy giun này đi.”
Đường Giảo Giảo có ấn tượng khá tốt về Hoàng Chiêu Đệ, đó là một người phụ nữ đáng thương. Chồng cô ấy có tính tình thô bạo, suốt ngày trút giận lên vợ và con gái, còn thường xuyên đánh đập họ. Hoàng Chiêu Đệ là người bị đánh nhiều nhất, trên người lúc nào cũng có vết thương. Đường Giảo Giảo lo lắng rằng sẽ có ngày người phụ nữ này sẽ bị đánh chết vì gã đàn ông bạo lực đó ra tay rất nặng.
Hơn nữa, Hoàng Chiêu Đệ là người làm việc nhiều nhất trong nhà nhưng lại ăn ít nhất. Cô ấy gầy đến mức môi không che được răng, không ăn đủ no mà còn phải chịu đòn hàng ngày, lại còn phải quán xuyến việc nhà như trâu như ngựa, cơ thể cô ấy sớm muộn gì cũng suy kiệt.
Tiểu Bảo có những đốm trắng trên mặt, bụng còn phình to, rõ ràng là bị nhiễm giun khá nặng. Đồ ăn vào bụng đều bị giun chiếm hết, chẳng có chất dinh dưỡng nào vào cơ thể thằng bé, điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của cậu bé.
Hoàng Chiêu Đệ không nhận kẹo. Cô ấy xưa nay không muốn nhận đồ của người khác vì không có khả năng trả lại.
“Trẻ con bị nhiễm giun chút cũng không sao, ai cũng đều như thế mà lớn lên cả.”
Hoàng Chiêu Đệ thực sự không coi việc nhiễm giun là chuyện lớn, vì trẻ con thời đó, mười đứa thì chín đứa nhiễm giun, nhất là trẻ con ở nông thôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT