“Trạm trưởng, tôi…”
Đường Giảo Giảo muốn giải thích nhưng vừa mở miệng thì trạm trưởng Cảnh đã giơ tay ra hiệu, cười với cô rất từ bi, nói: “Tiểu Đường mệt rồi phải không, đi nghỉ một lát đi.”
Chưa kịp để Đường Giảo Giảo phản ứng, trạm trưởng Cảnh đã quay đầu nhìn về phía Chu Ngân Phượng đang nằm bất động dưới đất, nghiêm giọng nói: “Tìm một tấm cửa khiêng bà ta về nhà!”
Ngay lập tức đã có người mang đến một tấm cửa, hợp lực đẩy Chu Ngân Phượng lên, phải bốn người mới khiêng nổi.
“Mấy người đi theo tôi đến nhà chú Tần!”
Sắc mặt trạm trưởng Cảnh lạnh như băng, ông ấy không ngờ chú Tần lại phải chịu đựng sự ngược đãi vô nhân tính như vậy. Tất cả đều là lỗi của ông ấy khi quá tin tưởng Chu Ngân Phượng, mỗi lần bà ta đều nói chú Tần vẫn ổn, thế mà ông ấy lại dễ dàng tin theo.
Khuôn mặt Chu Ngân Phượng tái nhợt, không còn một giọt máu. Bà ta muốn nhảy xuống khỏi tấm cửa nhưng thân thể quá đau đớn, không thể cử động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play