Bạch Như Huyên không hiểu sao mọi chuyện lại biến thành như vậy.
Diêu Dao không theo lẽ thường, mà ngay cả nhi tử luôn thân thiết gần gũi cũng như biến thành người khác. Nàng ta nghĩ rằng mình đã đoán đúng, không chừng đối phương muốn mượn chuyện này nắm giữ nhi tử của nàng ta, nhưng Hà Cầu không chịu nghe, hai mẫu tử lần đầu tiên tan rã trong sự không vui.
Nhìn Hà Cầu bụng đầy oán giận rời đi, rồi quay sang nịnh nọt lấy lòng Diêu Dao, Bạch Như Huyên cảm thấy lòng như bị dầu sôi lửa bỏng, lại nghĩ nếu việc này đến tai Hà Giác, hoặc truyền đến tai Hà mẫu, tình hình của nàng ta sẽ càng khó khăn hơn. Bạch Như Huyên lại một lần nữa trải qua cảm giác cơm không thể ăn đêm không thể ngủ sau chín năm.
Tuy nhiên đối với nàng ta mà nói, đây vẫn chưa phải là điều tồi tệ nhất—
Hà mẫu tỉnh lại, nhưng khi thấy Hà Giác và Hà Như Nguyệt bộ dáng không được tự nhiên lại bực bội ngất xỉu, lặp đi lặp lại nhiều lần đến giờ vẫn chưa thể xuống giường. Hà Giác có lẽ biết dựa vào gia đình không ổn, nên đã rút một số tiền lớn từ trong phủ, tự nói rằng mình ra ngoài đi tìm cách. Bạch Như Huyên không hề ôm hy vọng gì, nhưng thấy hôm đó Hà Giác vui vẻ kích động trở về phủ.
Hà Giác thoát khỏi vẻ chán nản suy sụp tinh thần của những ngày qua, sắc mặt vui mừng rạng rỡ, “Huyên nhi, mọi chuyện đã được thỏa đáng rồi!”
Không phải Bạch Như Huyên coi thường Hà Giác, mà là ở địa giới kinh thành này, dù có tiền cũng phải có khả năng để đưa tiền ra ngoài. Không có mặt mũi của Từ gia, Hà Giác cũng đừng nghĩ kết giao được với những gia đình có tiếng tăm, mà những gia đình có quan hệ cũng sẽ không vì một chút tiền mà đi gây sự với Từ gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT