Hà Cầu cúi đầu, tránh ánh mắt của Bạch Như Huyên, “Con vừa mới đến Hà Hương viện.”
Thấy ánh mắt Bạch Như Huyên xẹt qua vẻ mong đợi, Hà Cầu càng thêm khó chịu, “Bà ta hứa qua mấy ngày nữa sẽ gửi con đến Thư viện Bạch Lộc.”
Thư viện Bạch Lộc?
Bạch Như Huyên đầu tiên là vui mừng, nhưng ngay lập tức lại sinh ra cảnh giác.
Vui mừng vì Từ Ngọc Dao đúng như nàng ta mong đợi, một lòng muốn hỗ trợ nhi tử, cảnh giác vì Cầu nhi đi Thư viện Bạch Lộc, lâu dần mẫu tử sẽ cách xa, chắc chắn tình cảm sẽ phai nhạt. Đến lúc đó, không chỉ nàng ta không thể dùng đứa nhỏ để nói chuyện trước mặt Hà mẫu, mà người khôn ngoan như Hà mẫu có thể sẽ nảy sinh ý nghĩ muốn bỏ mẫu lưu tử.
Nàng ta tuyệt đối không thể để mình rơi vào tình trạng như vậy…
Bạch Như Huyên định nói rằng không thể đi Thư viện Bạch Lộc, nhưng lại biết Thư viện Bạch Lộc có ý nghĩa gì đối với người đọc sách, vì vậy đầu tiên nàng ta giả vờ bày ra bộ dáng hân hoan, rồi lại làm ra vẻ sầu lo nói: “Con có thể đi Thư viện Bạch Lộc, đó thật sự là chuyện tốt rất lớn, nhưng phụ thân cùng cô cô của con giờ đang trong tình huống này, con lại có được chuyện tốt như vậy…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play