Nàng cũng bị tổn thương cơ thể, phần lớn thời gian sau đó đều nằm bệnh trên giường.
Cô gia càng thêm lạnh nhạt với nàng, hiếm khi đến phòng của nàng nữa.
Khi ta mang thai đến tháng thứ sáu, Thái y nói với Quốc công gia rằng đứa bé này trông có vẻ là con trai.
Quốc công gia rất vui mừng.
Dù ông không quá để tâm đến con cái, nhưng vẫn muốn nuôi dưỡng một đứa con trai có thể theo ông hành quân đánh giặc.
Thật tiếc, cô gia khi còn nhỏ đã bị ảnh hưởng bởi cái chết của thân phụ, nên không chịu học võ, Quốc công gia cũng không tiện ép buộc.
Trong những lúc rảnh rỗi, Quốc công gia thường nắm tay ta, cười nói: “Nếu là con trai, sau này nàng đừng quá nuông chiều, ta sẽ dẫn nó đi hành quân đánh giặc.”
Ta dựa vào lòng ông, gật đầu, ánh mắt đầy ngưỡng mộ nhìn ông: “Nếu sau này nó có thể trở thành một đại anh hùng như chàng, thì đời này ta sống cũng không uổng phí.”
Ông ôm ta vào lòng, tiếng cười càng thêm sảng khoái.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play