Vạn Bảo Bảo sờ thử, không thô ráp, mặc vào hẳn là không tệ.
Nếu cô có nhiều tiền, cô sẽ mua hết, dù sao cũng là đồ tiêu hao, nhưng vấn đề là cô chỉ có mười lượng bạc, không có điều kiện để tiêu xài hoang phí.
“Ngươi đang xem gì vậy?” Cừu Ương thấy cô do dự một lúc, liền tiến lên hỏi.
Vạn Bảo Bảo nắm chặt mười lượng bạc trong tay, nói: “Sư huynh chờ một chút, xong ngay.”
Cừu Ương nhìn biểu cảm của cô, còn có số bạc cô nắm chặt trong tay, lập tức hiểu ra.
Cô không đủ tiền.
Nghĩ đến từ nhỏ cô đã nghèo khó, đến cả nghiên mực cũng chưa từng thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT