Vạn Bảo Bảo: ...
Biểu tình này, động tác này, giọng điệu nói chuyện này, còn có mùi hương quen thuộc!
Cô nói mà, dường như đã ngửi thấy ở đâu đó! Không phải là mùi hương trên người Cừu Ương sao!
Ngày đó Cừu Ương hôn mê, cô khoác ngoại bào của mình cho hắn, loáng thoáng ngửi được một mùi hương, lúc ấy quá khẩn trương nên ấn tượng không đủ sâu sắc.
Bây giờ nghĩ lại, còn không phải là mùi này sao!
Cho dù không có khả năng, Vạn Bảo Bảo cũng không thể không nhận rõ hiện thực...
“Cừu sư, sư huynh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT