Chu Linh dựa vào góc tường, khoanh chân ngồi xuống, nói với Vạn Bảo Bảo: “Làm thiếp cho người ta cũng không phải không được, nhưng Bảo Bảo à, ngày lễ ngày tết, bạch sự hỉ sự, phàm có chuyện đều nhất định phải đi tới chỗ đại phòng! Ngươi phải làm thế nào? Đúng không! Không bằng tự mình chiêu rể, ngày ngày có người làm ấm giường cho ngươi! Cha ta nói với ta như vậy đó!”
Vạn Bảo Bảo quả thực muốn vỗ một tràng pháo tay cho Chu Linh và cha cô ấy!
Tư tưởng giác ngộ này, nhận thức nhìn xa trông rộng này, nếu không phải Vạn Bảo Bảo hiểu rõ Chu Linh, cô còn cho rằng Chu Linh cũng là người xuyên qua.
Chu Linh vuốt bím tóc bẩn bóng loáng của mình, nói tiếp: “Chúng ta tới đây là vì tu tiên, cũng không phải vì thành gia lập thất, ngươi phải nghĩ cho rõ ràng.”
Vạn Bảo Bảo vội vàng vươn tay chặn miệng Chu Linh: “Ngươi nghe ta nói, ngươi hiểu lầm rồi.”
Chu Linh trừng to mắt: “Hả?”
Vạn Bảo Bảo thu tay về, bóp đầu cắt đuôi nói: “Ta đi tiểu trong rừng, trên đường quay lại trùng hợp gặp Cừu chân nhân, cho nên mới cùng nhau trở về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play