Ánh mắt cô từng chút một trượt lên trên, từ eo của A Phiêu tỷ, đến ngực, cổ, cằm.
“... Cảm ơn.”
Vạn Bảo Bảo nghe thấy một giọng nói mơ hồ nhưng rõ ràng, giọng nói này giống như một luồng ánh sáng, khiến cô trong nháy mắt không kìm được nước mắt trào ra.
Cằm của Cừu Ương rời khỏi đỉnh đầu của Vạn Bảo Bảo, đôi mắt đỏ thẫm của hắn chậm chạp lóe lên một cái.
Hắn có quá nhiều điều muốn nói với mẫu thân, một hai trăm năm canh giữ Quỷ Môn, hắn vẫn luôn nghĩ, nếu một ngày nào đó mẫu thân hồi phục thần trí, hắn sẽ nói gì.
Khi tưởng tượng trở thành hiện thực, hắn lại không biết phải cất lời như thế nào.
Vạn Bảo Bảo giẫm chân hắn: “Ngươi mau nói đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play