Từ sâu trong hang dung nham truyền đến tiếng hí dài và hỗn loạn, có tiếng giống tiếng chim kêu, có tiếng giống tiếng gió rít, lại có tiếng giống tiếng thú gầm. Mượn ánh sáng đỏ yếu ớt của dung nham, Vạn Bảo Bảo nhìn thấy cách cửa hang một đoạn, bên trái và bên phải có một bóng người.
Khoảng cách giữa họ rất xa, một người ở phía nam, một người ở phía bắc.
Bóng người ngồi gần cửa hang dung nham hơn, một chân chống trên mặt đất, một chân co lại, trên người mặc một bộ quần áo vải đen rách rưới.
Ánh sáng bên kia quá tối, nhưng Vạn Bảo Bảo vẫn nhận ra, bóng người đó chính là Cừu Ương.
Hắn không biến thành hình dạng quỷ, vẫn giữ nguyên hình dạng con người, trông giống như một thanh niên ngoài hai mươi tuổi, hắn cúi đầu, từng ngụm từng ngụm liếm vết thương trên mu bàn tay.
Vạn Bảo Bảo không nhìn nổi dáng vẻ đáng thương của Cừu Ương, tim cô như thắt lại.
Bóng người còn lại thì đang đứng, bóng rất mờ, mỏng hơn tất cả những bóng hình vừa rồi, dường như chỉ cần một cơn gió thổi qua là sẽ tan biến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play