Kim Tiền Quái đã nhiều lần suýt bị hắn nuốt chửng, may mắn lúc đó nó còn nhỏ, không có nhiều thịt, nên mới may mắn sống sót đến bây giờ.
Nhưng bóng ma tâm lý mà Cừu Ương để lại cho nó là không thể xóa nhòa, Cừu Ương không cần dùng đến sát khí, chỉ cần nói một câu là hồn phách của nó đã bay mất.
Kim Tiền Quái vuốt mái tóc giữa, nhỏ giọng nói: “Sau khi ngài đi không lâu thì có một con quái vật khác đến đây.”
Ánh trăng rọi trên chiếc áo choàng dài màu đen của Cừu Ương, hắn giũ giũ tay áo hỏi: “Quái vật gì?”
Kim Tiền Quái nhíu chặt mày, có vẻ rất khó để miêu tả hình dạng của con quái vật đó: “Là một con quái vật được tạo thành từ một đống thịt thối, ta ở Quỷ Môn lâu như vậy, chưa từng gặp con quái vật nào hôi như nó.”
Cừu Ương: “Hôi?”
Kim Tiền Quái: “Hôi, hôi lắm, nó không chỉ ăn người mà còn ăn cả quỷ... Ta sợ đánh không lại nó, nên đã chạy đến bên lề rừng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT