Ghế của Hoài Bằng rất gần cô, Vạn Bảo Bảo có thể ngửi thấy rõ ràng mùi hương ngọt ngào và kỳ lạ trên người hắn, hòa với một mùi tanh, giống như mùi canh cá nấu bằng cá sống chưa cạo vảy, bên trong rắc một nắm phấn son.
Mũi Vạn Bảo Bảo hơi nhúc nhích, cô đã quen với mùi sữa của Cừu Ương, hơi khó chấp nhận mùi vị nồng nặc như vậy.
“Vạn Bảo Lộ? Ta gọi ngươi là Bảo Lộ được không?”
Vạn Bảo Bảo lấy tâm trạng đối đãi với người thân của phối ngẫu, cười nói: “Tất nhiên là được.”
Khi Hoài Bằng ngồi, thân thể như không có xương, nửa người dựa vào lưng ghế, thân thể nghiêng về phía trước, sắp đến trước người Vạn Bảo Bảo rồi.
“Nhà Bảo Lộ ở đâu?”
“Ngài có nghe nói đến Liên Tử Miếu không, rất gần nơi đó, là ở thôn Hồng Diệp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play