Vạn Bảo Bảo ở bên cạnh nói: “Đúng là lãng phí.”
Thu Lý Thành vào trong cơ thể, Cừu Ương đáp một câu: “Rượu này sạch, vẫn có thể uống được.”
Vạn Bảo Bảo lắc đầu lia lịa: “Không được không được, ta từ bỏ.”
Cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Cho Lỗ lão gia đi, đến lúc đó ông ta đi quyên góp tiền của mấy đại gia tộc, cũng không tiện đi tay không.”
Chỉ cần mang theo vài vò rượu cương thi là được.
Ánh trăng đêm đó rất sáng... Được rồi, theo hồi ức sau này của Vạn Bảo Bảo, thì đêm đó trăng hẳn là rất sáng.
Bởi vì trên đường trở về, ánh trăng đều rải đều, ánh trăng trắng bạc hắt lên mái tóc dài đen tuyền của Cừu Ương, trông rất giống tóc giả màu bạc mà những người theo đuổi phong cách đường phố ưa thích...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play