Nhà nào có người chết, hầu hết đều chôn ở đó. Nhà có tiền thì xây một ngôi mộ, nhà không có tiền thì dựng một tấm bia đá.
Vạn Bảo Bảo: Cô đúng là có duyên với nghĩa địa... Hai lần đều không thoát khỏi nơi này.
Xung quanh dãy Dã Thảo không có người ở, chỉ có lác đác vài hộ gia đình, đi được nửa đường, Cừu Ương dừng bước, nhìn về một hướng nào đó.
Vạn Bảo Bảo cảnh giác cũng dừng bước theo, Cừu Ương cười lạnh: “Ra đây.”
Rừng cây tĩnh lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng chim hót xa xa và tiếng lá cây xào xạc.
Cừu Ương không nói nhảm nữa, tay trái vung lên, chất nhờn như móc sắt quăng ra, tiếp theo Vạn Bảo Bảo nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, chớp mắt, một nam tử sống sờ sờ đã bị bắt đến trước mắt.
Nam tử mặc một bộ đồ vải màu nâu sẫm, trốn trong rừng cây rất có tính che chắn, khiến người ta khó phát hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT