Vạn Bảo Bảo phụ họa nở nụ cười, đôi mắt to tròn cong cong, vô cùng linh động.

Vạn Bảo Bảo hỏi tiếp: “Vậy sư huynh có biết hôm nay ta phải đi quét dọn chỗ nào không?”

Tuyệt đối đừng là sân diễn luyện, hoặc là rừng đả tọa gì đó, một mình cô làm đến tối cũng làm không xong!

Lượng sư huynh nghi hoặc nói: “Ngươi không biết sao?”

Vạn Bảo Bảo vẻ mặt ngốc bạch ngọt tươi cười trả lời: “Không ai nói với ta, Chi Sơn chỉ bảo ta tới quét dọn, cũng không dặn dò ta chuyện khác.”

Lượng sư huynh vò đầu nói: “Trước khi các ngươi tới Chủ Phong phải nói cho rõ ràng chứ?”

Chủ Phong lớn như vậy, không nói trước thì tới đi đâu còn không biết.

Vạn Bảo Bảo: “Có lẽ Chi Sơn quên rồi, mấy hôm trước Chi Sơn cũng bảo ta đi Nhị Linh Sơn quét dọn phòng đúc kiếm, cũng không dặn dò cái gì, lần đó cũng là Lượng sư huynh dắt ta đi, ngươi quên rồi sao?”

Vừa nói như vậy, Lượng sư huynh thật đúng là nhớ tới chuyện này.

Hắn nghi hoặc nhíu mày, theo lý mà nói tân đệ tử đều là luân phiên đi các đại phong quét dọn, nhưng sẽ không quá thường xuyên, để tránh ảnh hưởng tu luyện của bọn họ.

Vạn Bảo Bảo cười nói: “Ta cũng trùng hợp chưa đi Chủ Phong bao giờ, đã sớm muốn đi xem một chút.”

Trong lòng lại nghĩ, tiểu nha đầu Quách Chi Sơn này là cố ý cái gì cũng không nói, chờ cô đến Chủ Phong cái gì cũng không biết, hai mắt tối sầm.

Tiểu hài tử chính là tiểu hài tử, cũng không có chiêu trò thủ đoạn gì, nhiều lắm là thấy ngươi chướng mắt muốn gây khó dễ cho ngươi mà thôi.

May mắn Vạn Bảo Bảo đã hỏi trước Lượng sư huynh, đợi sau khi tới Chủ Phong, Lượng sư huynh dẫn cô đi tìm Lữ chân nhân an bài làm việc vặt.

Lữ chân nhân xem sổ sách một lúc mới nói: “Hôm nay chỉ còn viện của Cừu Ương chân nhân chưa quét, nhưng viện của Cừu Ương chân nhân có chút lớn, một mình ngươi có thể quét xong không?”

Nghe được tên Cừu Ương, Vạn Bảo Bảo sững người hai giây, đột nhiên nhận ra đây không phải là nam chính sao!

Xuyên sách lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nghe được tên nhân vật chính, không khỏi sửng sốt mấy giây.

Cũng không biết viện của nam chính rộng bao nhiêu, cô cũng không dám cam đoan có thể làm xong, chỉ có thể cười nói: “... Tay chân đệ tử cũng xem như nhanh nhẹn.”

Lữ chân nhân gọi tu sĩ bên cạnh dẫn đường cho cô, Lượng sư huynh còn có chuyện mà Bàng sư thúc dặn dò phải làm, chờ kết thúc xong lại đến giúp cô.

Rõ ràng là đầu xuân trong lạnh có ấm, nhưng trên các cành cây của Chủ Phong đã nở đầy những bông hoa màu trắng hồng, cành cây xanh biếc đón gió phấp phới, đúng là thế ngoại đào nguyên.

Trên đường đi qua đình vũ lầu các có thiết kế tinh xảo, chế tác rất cầu kỳ công phu. Mái ngói xanh thẳm, sơn đỏ bóng loáng, giống như cảnh tượng mỹ lệ trong tranh.

Vạn Bảo Bảo: Nơi này và Đại Thông Phô cô ở quả thực khác biệt như trời với đất.

Xuyên qua một bụi hoa rực rỡ, trước mắt là một tòa trạch viện to lớn nhìn không thấy điểm cuối.

“Chính là chỗ này, căn phòng bên phải có dụng cụ quét dọn, không được tùy ý di chuyển bài trí trong phòng.” Tu sĩ dẫn đường giải thích đơn giản, sau đó có chút kỳ quái nói: “Ngày thường ít nhất cũng có bốn người tới quét dọn, tại sao hôm nay lại chỉ có một mình ngươi?”

Vạn Bảo Bảo: ..

Nói như thế nào nhỉ, cái viện này của nam chính lớn hơn Đại Thông Phô ít nhất mười lần, còn chưa tính cảnh quan chung quanh.

Vạn Bảo Bảo trong lòng vốn đã suy nghĩ làm cách nào “dạy dỗ” Quách Chi Sơn, sau khi nhìn thấy tình huống trong viện, tức giận đột nhiên tiêu tan hai phần ba.

Không phải bởi vì cô đột nhiên có thiện tâm, mà là viện của Cừu Ương quá sạch sẽ.

Bên phải tiền viện là nhà kho, dụng cụ quét dọn đều chất đống ở đây, trong căn phòng bên trái tiền viện có đặt một bếp lò, có vẻ là nhà bếp.

Vạn Bảo Bảo chưa từng nhìn thấy nhà bếp sạch sẽ như vậy, nhà bếp ngay cả dấu vết từng nấu ăn cũng không có, trong bếp sạch sẽ, lót chút cỏ tranh còn có thể trực tiếp nuôi gà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play