Ánh nắng xuyên qua kẽ lá cây rải xuống, Vạn Bảo Bảo nheo mắt ngẩng đầu nhìn.
Giữa ban ngày, nắng gắt như lửa, hẳn là một hai giờ chiều. Cừu Ương nằm im bất động trên đùi cô, lạnh ngắt như một xác chết.
Vạn Bảo Bảo áp tay lên ngực hắn, không cảm nhận được nhịp tim nào. Cô dứt khoát thò tay vào áo ngoài của Cừu Ương, áp vào lớp áo mỏng bên trong, cơ thể lạnh ngắt cứng đờ, chẳng giống người sống chút nào.
Cũng phải, vốn dĩ hắn không phải là “người sống”.
Vạn Bảo Bảo không nhớ rõ lắm dáng vẻ lần trước hắn ngất xỉu, dù sao thì lúc đó cô vừa không dám động tay động chân với Cừu Ương, vừa bị sự OOC của Cừu Ương làm cho kinh sợ, trong sự mơ hồ mịt mù về tương lai không kịp định thần lại.
“Vẫn chưa tỉnh à? Chân ta sắp tê rồi.”
Vạn Bảo Bảo lấy bình nước ra, tự uống hai ngụm, làm ướt khăn tay rồi chấm lên môi Cừu Ương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT