Máu và nước mắt trào ra khỏi hốc mắt, chúng không biết mình đã bị giam giữ bao nhiêu năm.
Cũng không biết đã lỡ mất con đường đầu thai bao lâu.
Bây giờ chúng cuối cùng cũng có thể rời khỏi thế gian đáng sợ này.
Vạn Bảo Bảo dừng bước: “Sư huynh, huynh đợi ta một chút.”
Cô chạy trở lại căn phòng đầy máu và tàn chi, đưa tay ra vỗ nhẹ lên đầu mấy đứa bé đang hoảng sợ, dịu dàng nói: “Mau đi đi, mẫu thân của các ngươi đang đợi đấy.”
Mấy đứa trẻ đều xúm lại, như những chú chó nhỏ cọ vào lòng bàn tay cô.
Chúng mở to đôi mắt hơi ngả vàng, lau sạch máu và nước mắt trên mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT