Vạn Bảo Bảo chia tóc làm hai, phần trên tết thành một bím tóc nhỏ, buộc dây buộc tóc lên.
Quả hồng nhỏ trên băng đô lắc lư theo từng bước chân.
“Sư huynh, thế nào?”
Vạn Bảo Bảo cố ý lắc lư trước mặt Cừu Ương.
Cừu Ương chỉ liếc nhìn một cái, nói: “Không còn sớm nữa, lên đường.”
Vạn Bảo Bảo đã sớm quen với phản ứng lạnh nhạt của Cừu Ương, hắn không phản bác lại, vậy đã là khen ngợi rồi.
Kiểm tra lại một lượt trong phòng, ngoài lỗ thủng trên tường do bị ăn mòn, họ không để lại thứ gì...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT