Đợi đến khi cô nương đánh đàn tỳ bà tan làm, Cừu Ương mới luyến tiếc nói: “Nếu có cơ hội, ta còn muốn nghe sư muội hát thêm vài bài.”
Vạn Bảo Bảo uống cạn chén trà trong tay, pháp lực chấn động, hơi nước liền bốc lên từ đỉnh đầu.
Rất đúng lúc để diễn giải một câu nói: tức đến bốc khói.
Không nghe nữa, lần sau cô sẽ không tìm Cừu Ương nghe nhạc nữa!
Cừu Ương lại giơ tay búng một cái, tiếng nói chuyện xung quanh lại truyền vào.
Để lại tiền thưởng và tiền trà trên bàn, Cừu Ương cười sâu xa: “Vẫn là sư muội biết hưởng thụ, nghe nhạc quả thực có thể giải sầu.”
Vạn Bảo Bảo: Hừ hừ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT