Trụ sở chính của Cục Điều Tra nằm trong một khu biệt thự nổi tiếng ở thủ đô, núi rừng xanh tươi, biệt thự san sát nhau.
Thời điểm Mộc Tiêu mới vừa bước vào, cô còn tưởng rằng bản thân đang tới nhà Giang Cận ở thủ đô.
Ai ngờ có một thiếu niên chừng 16 - 17 tuổi chạy tới đón, vừa nhìn thấy bọn họ liền vui mừng kêu to: “Lão đại! Chị Xán!”
Sau đó Mộc Tiêu liền nhìn thấy một cánh cửa phòng đang đóng chặt được mở ra, từ bên trong ào ra mười mấy người ăn mặc khác nhau.
Người ăn mặc bình thường một chút thì giống như cậu thiếu niên 16 - 17 tuổi này, mặc áo sơ mi thêm áo len. Vì hệ thống máy sưởi trong nhà được bật rất cao. Người mặc đồ hơi khác người chút thì mặc chiếc áo bào màu xanh lam, tóc được búi thành một cục, trong tay còn cầm một vật giống như cái phất trần.
Còn có một người quen đang mặc áo sơmi hoa hòe và quần cộc, giống như người mới vừa đi chơi biển trở về.
Ngày thường Giang Cận làm cấp trên. Tuy rằng anh luôn bày ra vẻ mặt lạnh lùng, nhưng cũng không bao giờ hà khắc với những người cấp dưới tài nghệ này. Nhưng lúc này đây, anh lại trở nên hối hận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT