Mùng 5 tết, đoàn làm phim được nghỉ trong ngày. Giang Cận lại không may trở về thủ đô. Mộc Tiêu và Triệu Bội Bội đi dạo quanh các cửa hàng. Triệu Bội Bội cứ ngáp mãi, cho nên hai người liền quay về phòng ngủ bù. Mộc Tiêu không buồn ngủ. Cô đứng ở bên cửa sổ, vừa làm mấy động tác vươn vai vừa suy nghĩ một chuyện. Chuyện này cô băn khoăn đã lâu, có người rõ ràng biết được đáp án, nhưng lại cứ không chịu nói cho cô. Đó chính là chuyện trước kia cô và Giang Cận biết nhau như thế nào.
Giang Cận có nói qua, bọn họ không phải chỉ gặp mặt một lần. Nhưng Mộc Tiêu nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là nhớ pc không nổi chính mình từng có một người bạn là đạo sĩ như vậy.
Lúc ấy, cô yếu ớt hỏi: “Không phải là anh từng đuổi giết em đấy chứ?”
Giang Cận im lặng trong chốc lát: “Không phải.”
Còn có cái khả năng gì đây? Đạo sĩ cùng yêu quái, còn sẽ có cái phương thức gặp mặt gì khác đây?
Mấy trăm năm trước, cô từng dựng một gian hàng tranh trên phố, vẽ chân dung cho các vị khách thập phương tới lui, lẽ nào là lúc đó ư?
Cũng không đúng, người đàn ông có tướng mạo giống như Giang Cận. Cho dù chỉ là gặp thoáng qua thì Mộc Tiêu cũng sẽ nhớ rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT